Chương tŕnh cải
cách chế độ hưu bổng
ở Pháp
Tuổi về hưu : 62
Cơ hội bằng vàng :
Trong lúc mọi người
đang bận bịu một
chuyện khác là theo
dơi các trận cầu
quốc tế ở Nam Phi
hay lo chuẩn bị nghỉ
Hè, chính phủ công
bố vụ cải cách quan
trọng, bị chống đối
dữ dằn nhất từ trước
đến nay là chế độ
hưu bổng. Đây lại là
một trong những
chương tŕnh cải
cách quan trọng của
tổng thống Nicolas
Sarkozy nhưng bị các
nghiệp đoàn công
nhân chống đối kịch
liệt. Các nghiệp
đoàn muốn bảo vệ
quyền đă có từ mấy
chục năm nay ( về
hưu năm 60 tuổi ),
không cần biết đến
quỹ có tiền để trả
lương hưu hay không.
Từ năm 1982 cho tới
nay, tuổi về hưu của
Pháp là 60, sớm nhất
so với các nước Âu
Châu. Tiếp tục như
vậy, Quỹ hưu bổng
thâm thủng 32 tỷ
Euro năm nay, 45 tỷ
Euro từ năm 2020 và
từ năm 2030 tới 70
tỷ Euro. Một chuyện
không thể làm ngơ.
Đề nghị của chính
phủ lần này nhằm kéo
dài thời gian làm
việc một cách tiệm
tiến ( kỳ vọng thu
được 19 tỷ Euro năm
2018 ) và những biện
pháp thuế vụ ( 4,4
tỷ Euro ) hay phần
góp của công chức (
4 tỷ Euro ) tới năm
2018 có thể quân
b́nh quỹ hưu bổng.
Chi tiết của đề nghị
:
- Sanh năm 1950 là
những người cuối
cùng được về hưu khi
tới 60 tuổi. Những
người sanh từ năm
1951 sẽ tăng tuổi
làm việc, mỗi năm 4
tháng : năm 1951 về
hưu năm 60 tuổi và 4
tháng, năm 1952 về
hưu năm 60 tuổi và 8
tháng... Cứ như vậy,
tới năm 1956, từ đó
về hưu sớm nhất vào
năm 62 tuổi. Tuổi về
hưu để được hưởng
lương hưu toàn phần
được tăng lên từ 65
đến 67. Công tư chức
sẽ đóng góp vào Quỹ
giống nhau. Những
ngành hoạt động đặc
biệt ( Cảnh sát,
quân nhân, lính cứu
hỏa... ) hiện nay về
hưu năm 50 hay 55
tuổi, cũng sẽ dần
dần tăng thêm 2 năm.
- Thời gian góp vào
quỹ hưu bổng trở
thành 41 năm và một
tam cá nguyệt cho
những người sanh năm
1953, 1954 và 41,5
năm từ năm 2020.
- Những người đi làm
sớm ( trước 18 tuổi
) có thể về hưu từ
năm 58 đến 60 tuổi
với điều kiện là
đóng nhiều hơn trước
đây ( hai năm ) cho
quỹ hưu bổng. Những
người làm những việc
có thể nguy hại cho
sức khỏe có thể được
về hưu năm 60 tuổi
không cần biết đă
góp vào quỹ bao
nhiêu.
Tăng thuế để có thêm
tiền
- Nhà giàu phải
“liên đới” góp phần
vào các biện pháp
tăng quỹ hưu bổng:
Nộp thuế thay v́
40%, tăng lên 41%.
Cũng tăng thêm 1
điểm trên thuế
nhượng cổ phần, cổ
tức và lăi suất.
- Đánh thuế lợi tức
của một người thu
được 11.000 Euro một
tháng hay từ 18.000
Euro đến 20.000 Euro
một tháng nếu là hai
vợ chồng. Hai biện
pháp trên đây dự
tính thu được từ 600
triệu đến 800 triệu
Euro.
- Thuế trên cổ phần
được công ty tặng dữ:
đối với công ty từ
10% tăng lên 14%,
đối với nhân viên
tăng từ 2,5% lên 8%,
tăng thuế trên những
khoản hưu bổng lớn
của các đại công ty
cho nhân viên cấp
chỉ huy.
- Tăng phần góp của
công chức ngang bằng
tư nhân : từ 7,85%
lên 10,65%. ( Dự
tính có thể thu được
2 tỷ Euro ). Khuyến
khích tuyển dụng
những người từ 58
hay 60 tuổi. Nhà
nước sẽ giảm đóng
góp chi phí trong
một năm.
Thế nào là “giàu” ?
Nước Pháp định mức
nghèo nhưng không
định rằng lợi tức từ
đâu trở lên là giàu.
Một tháng 4.500 Euro
sau khi trừ thuế là
giàu ? Francois
Hollande, cựu bí thư
đảng Xă Hội từng cho
rằng người có trên
4.500 Euro một tháng
là giàu. Bộ Trưởng
Nhân Dụng Laurent
Waquiez mới đây cũng
nói trong chiều
hướng đó.
Trong cuộc phỏng vấn
của nhật báo Les
Echos, ông nói rằng
tầng lớp trung lưu
có lợi tức từ 1.500
Euro đến 4.500 Euro
một tháng. Như vậy
trên 4.500 Euro là
giàu. Một cách tính
khác là sản nghiệp
trị giá trên 790.000
Euro phải đóng thuế
nhà giàu, impôt de
solidarité sur la
fortune, ISF, năm
2010. Cuối tháng 5,
Bộ Trưởng Ngân Sách
Francois Baroin
tuyên bố rằng những
người có lợi tức ba
hay bốn lần hơn mức
plafond của Quỹ
Sécurité Sociale,
nghĩa là từ 100.000
đến 140.000 một năm
sẽ trả thêm thuế để
tài trợ cho quỹ hưu
bổng. Đó là những
nhà giàu.
Những ngày sắp tới
Thật sự, đây mới là
đưa ra để thăm ḍ dư
luận. Rồi đây chính
phủ sẽ gởi bản văn
tham khảo tới các cơ
quan công quyền như
Tham Chánh Viện, Hội
đồng tối cao Công
vụ, Hội đồng quản
trị Quỹ Hưu bổng...
. 24-6-2010 : Ngày
các nghiệp đoàn (
trừ Lực lượng Thợ
Thuyền, FO ) đ́nh
công, xuống đường
phản đối cuộc cải
cách này.
. 13-7-2010 : Đưa dự
thảo ra trước Hội
đồng Chính phủ.
. 19-7-2010 : Ủy ban
Xă hội của Hạ Viện
cứu xét dự thảo
luật.
. 7-9-2010 : Hạ Viện
nhóm phiên họp
khoáng đại bất
thường để cứu xét dự
thảo luật này, dự
tính kéo dài hai
tuần lễ hay nhiều
hơn. Chính phủ có
thể yêu cầu áp dụng
biện pháp khẩn cấp,
nghĩa là thông qua
nhanh chóng hơn b́nh
thường.
Phản ứng của các
nghiệp đoàn
Cho rằng về hưu 60
tuổi là quyền không
thể thay đổi, hầu
hết các nghiệp đoàn
tiếp tục chống đối
các biện pháp cải
cách gia tăng năm
làm việc hoặc gia
tăng phần góp vào
quỹ hưu bổng, không
cần biết đến sự thâm
thủng của quỹ này.
Ngày 15-6-2010 , đă
có chừng 70.000
người biểu t́nh tại
Công trường
République để bảo vệ
tuổi về hưu 60. Một
biểu ngữ của Lực
lượng Thợ Thuyền (
FO ) : Làm việc 40
năm là đă quá nhiều
( 40 ans, c'est déjà
trop! ). Từ đây đến
ngày Quốc hội thảo
luận dự luật này,
giữa tháng 7, t́nh
h́nh nước Pháp chắc
chắn là gặp phải
nhiều xáo trộn.
52% người được hỏi
cho rằng kế hoạch
cải tổ này “bất
công” và “ vô ích.”
60% bác bỏ đề nghị
này ( CSA cho Le
Parisien, ngày
17-6-2010 ).
Chuyện nghịch lư ở
Pháp
Pháp đă có nhiều
chuyện nghịch lư,
đây lại thêm một
chuyện. Là những
người đang hung hăng
dẫn đầu cuộc chống
đối cải cách hưu
bổng tới độ đốt xe,
cản đường, hô hào
sinh viên học sinh
tham gia, ngưng hoạt
động của ngành vận
tải công cộng...
những người đó sẽ
không hề bị thiệt
hại tí nào nếu cuộc
cải cách mới được
chính thức hóa trong
luật.
Bởi v́ 160.000 nhân
viên hỏa xa cũng như
90% của 44.000 nhân
viên công quản vận
tải công cộng métro,
bus của Pháp...
những người đó được
quyền về hưu từ năm
55 tuổi hay có người
từ 50 tuổi, đâu có
phải chờ cho tới 60,
nói ǵ 62! Tại sao
vậy ?
Tại v́ 100 năm trước
đây làm nghề này
thật là khó nhọc :
Chịu đựng than củi
nóng và khói suốt
ngày, làm quần quật
từ sáng tới tối.
Ngày nay, pḥng điều
khiển toa tàu như
trong văn pḥng có
máy móc điều hóa
không khí... Không
có ǵ là khổ sở cả
thế mà... đặc quyền
đó vẫn c̣n được giữ.
Và thêm nữa, mỗi
ngày một người chỉ
làm việc có 2 giờ 50
phút mà thôi!
Ngày nay, ở thế kỷ
21, thay v́ áp dụng
vào luật chung, họ
vẫn được đặc quyền
là về hưu sớm hơn :
57 tuổi hay là 52
tuổi tùy theo ngành
hoạt động, nghĩa là
5 hay 10 năm sớm hơn
những người Pháp làm
việc b́nh thường. Và
chuyện đó cũng chỉ
áp dụng kể từ năm
2023 chứ không phải
như trường hợp của
năm 62 áp dụng kể từ
năm 2018. Trong số
những người đang
chống đối hay giựt
dây xúi bẩy thanh
niên bạo động có
những người đó.
Bạn có thông cảm với
quyết định công lực
giải tỏa các kho
xăng ? 58,4% của
5.365 người trả lời
đồng ư, 41,6% trả
lời không ( Le
Parisien ).
Báo chí nước ngoài
chế giễu
Cứ mỗi lần có chuyện
lộn xộn xảy ra cho
nước Pháp là dịp để
báo chí thế giới chế
giễu. Vốn sẵn không
có cảm t́nh ǵ với
dân Pháp hay đây lại
là một dịp hấp dẫn
khai thác bán báo?
Cả hai, theo ư chung
của dân Pháp được
hỏi đến : Để trả thù
và có chuyện để khai
thác.
Pháp không thể tránh
Dân Pháp xuống đường
v́ không muốn về hưu
năm 65 tuổi là
chuyện thật khó hiểu
đối với người
Canada, v́ rằng dân
ở đây làm việc quá
năm đó. Người Pháp
không thể nào tránh
khỏi chuyện đó, đó
là điều mọi người
biết chắc.
Thật sự, họ đi biểu
t́nh là để chống
chính phủ, như những
người trẻ đă tham
gia biểu t́nh. Tôi
tin rằng t́nh h́nh
Pháp đang ở trong
khúc quanh, chuyện
chính bây giờ là làm
sao ra khỏi mà không
ai bị mất mặt.
Người Đức không thể
hiểu
Những tên đập phá
chỉ là thiểu số. Dù
sao th́ sau khi đạo
luật đă được thông
qua, kỳ nghỉ học sắp
tới, mọi chuyện đâu
vào đó. Chuyện xăng
cũng như vậy. Nếu
biết cách, thế nào
cũng t́m được v́
không có chuyện
thiếu xăng. Không
chắc rằng các nghiệp
đoàn muốn leo thang
trước một Nicolas
Sarkozy không bao
giờ nhượng bộ trước
thách đố đối với ông
ta.
Chuyện xảy ra tại
Pháp thật là khó
hiểu đối với người
Đức, những người bị
người Pháp bỏ xa về
quyền lợi, kể cả sau
vụ cải cách hiện
nay.
Thảo luận trước
Chuyện lạ : Người
Pháp xuống đường v́
làm một tuần 35 giờ
tới năm 62 trong khi
các nước khác ở Âu
Châu làm tới 40 giờ
và tới năm 65 hay
67. Người Thụy Điển
thường thảo luận
trước khi bắt tay
vào việc và chuyện
cải cách hưu bổng
tại Thụy Điển thông
qua êm rơ. Phải nói
ngay rằng nghiệp
đoàn của Thụy Điển
không như nghiệp
đoàn của Pháp.
Tại ngành hỏa xa
chẳng hạn, 100% gia
nhập một nghiệp đoàn
mà thôi, họ có sức
mạnh để thương
thuyết.
Hăy nghe những người
biểu t́nh
Người xứ Algérie rất
quan tâm đến những
cuộc biểu t́nh này,
v́ họ có thân nhân
đang làm việc tại
Pháp. Nhiều chuyến
bay Air Algérie bị
hủy bỏ. Nhưng chuyện
này bị chuyến công
du của bà Bộ Trưởng
Tư Pháp Michèle
Alliot-Marie làm mờ
nhạt, dấu hiệu của
sự hâm nóng mối giao
hảo giữa hai nước.
Tôi tự đặt câu hỏi
tại sao trong một
nước dân chủ như
nước Pháp, người ta
lại không lắng tai
nghe tiếng nói của
những người đă nói
ra... khi xuống
đường ?
Chúng tôi làm việc
nhiều hơn
Người Hoa không thể
nào hiểu được tại
sao có cuộc loạn
này, đầu óc của họ
hoàn toàn nghĩ khác
với người Pháp. Ở
Hoa Lục, chúng tôi
chỉ muốn được làm
việc thêm giờ!
Chuyện biểu t́nh
xuống đường như vậy
ở nước chúng tôi
không bao giờ có.
Nếu như, ngày nào đó
có như vậy, chắc
chắn là rối ren hơn
như là ở Pháp, trong
khi dân Pháp vẫn
sống, đi lại...
Nhân viên công lực
ra tay
“Nhiều người muốn đi
làm không thể cấm
cản họ không mua
được xăng để đi
làm,” lời than phiến
của Tổng Thống
Sarkozy trong cuộc
họp báo tại
Deauville ngày
19-10-2010. Tổng
thống Pháp tới đây
để họp cùng thủ
tướng Đức và tổng
thống Nga trong
chương tŕnh kết hợp
ba nước.
Trở về Paris trong
buổi chiều cùng ngày,
tổng thống triệu tập
phiên họp khẩn cấp
với thủ tướng và
nhiều bộ trưởng để
đối phó t́nh h́nh.
Trong số các biện
pháp khẩn cấp: Bằng
biện pháp mạnh, giải
tỏa chừng 20 kho dầu
đang c̣n bị phong
tỏa ( trong số 219
kho dầu ), trưng
dụng nhân viên trong
12 xưởng lọc dầu đi
làm việc.
Ngày hôm sau đi tới
vùng Eure et Loire,
tổng thống lên án
những thành phần phá
hoại trong các cuộc
biểu t́nh, nhất là
tại Lyon. “Chúng ta
không thể để cho một
thiểu số chống đối
lại cuộc cải cách...
làm mưa làm gió. Như
vậy không phải là
dân chủ,“ ông nói.
Ông đe dọa những kẻ
bạo động sẽ bị trừng
phạt nghiêm nhặt, và
nói thêm : Trong một
nước dân chủ có rất
nhiều cách phát biểu
ư kiến: Bạo lực là
lối sử dụng hèn nhát
nhất, rẻ tiền nhất,
không thể nào chấp
nhận được.”
Từ Nguyên
Toàn cảnh "nội
chiến" v́ chính sách
hưu trí tại Pháp
Nước Pháp đang ch́m
trong cuộc biểu t́nh
của các nghiệp đoàn
bắt đầu từ ngày
12-10-2010 nhằm phản
đối luật cải cách
chính sách hưu trí
của chính phủ, đẩy
nước này rơi vào
nguy cơ bị tê liệt
trong nhiều lĩnh
vực, đặc biệt là
ngành bán lẻ xăng
dầu.
Cội nguồn của cuộc
biểu t́nh lan rộng
khắp nước Pháp là
các kế hoạch cải
cách của Tổng thống
Nicolas Sarkozy,
người đắc cử năm
2007 với cam kết đưa
nền kinh tế Pháp
thoát ra khỏi t́nh
trạng ảm đạm. Trong
đó thay đổi về chính
sách hưu trí là
trung tâm trong kế
hoạch cải cách của
ông và đây cũng là
nguyên nhân dẫn đến
các cuộc biểu t́nh.
Trong bối cảnh các
nghiệp đoàn kêu gọi
biểu t́nh rầm rộ
trên khắp cả nước,
các chính trị gia
đối lập cũng coi đây
là một cơ hội để tấn
công Tổng thống
Sarkozy, người đang
hứng chịu sự suy
giảm tỷ lệ ủng hộ
trong hai năm qua.
Tuy nhiên, bất chấp
sức ép gay gắt từ
nhiều phía, ông
Sarkozy tuyên bố sẽ
không nhượng bộ và
tuyên bố sẽ tiếp tục
thực thi kế hoạch
cải cách của ḿnh.
Cải cách của Tổng
thống Sarkozy và sự
phản đối
Mục tiêu của cải
cách là việc chính
phủ Pháp muốn nâng
tuổi mà người lao
động có thể nghỉ hưu
và nhận trợ cấp hưu
trí. Theo luật hiện
tại, cả nam và nữ
lao động nước này có
thể nghỉ hưu từ tuổi
60 và có thể nhận
đầy đủ tiền lương
hưu khi họ đến 65
tuổi. Trên thực tế,
công nhân tại một số
ngành lao động c̣n
được phép nghỉ hưu
sớm hơn mốc 60 tuổi.
Trong khi đó, chính
phủ trung tả của ông
Sarkozy cho rằng,
với việc dân số đang
ngày càng già đi họ
không thể chi trả
lương hưu cho người
dân trong khung thời
gian dài như vậy. Do
đó họ muốn thay đổi
bằng cách nâng tuổi
có thể nghỉ hưu thêm
2 năm lên 62 tuổi và
tuổi nhận đầy đủ
lương hưu lên 67
tuổi.
Giới chức Pháp cho
rằng, đề xuất cải
cách nâng số tuổi
nghỉ hưu thêm hai
năm nói trên có thể
giúp tiết kiệm được
70 tỷ Euro và là
biện pháp cần thiết
để kiềm chế thâm hụt
trong hệ thống lương
hưu. Trong khi đó,
các nghiệp đoàn và
phe đối lập quyết
tâm bảo vệ quy định
nghỉ hưu ở tuổi 60
vốn được Tổng thống
Francois Mitterrand
thuộc đảng Xă hội áp
dụng từ năm 1983 và
coi kế hoạch cải
cách của ông Sarkozy
là hành động tấn
công quyền lợi người
lao động.
Phe đối lập cho rằng
kế hoạch cải cách hệ
thống hưu trí của
đương kim Tổng thống
Sarkozy đă đặt gánh
nặng bất công lên
vai người lao động,
đặc biệt là phụ nữ,
những người làm công
bán thời gian và
người thất nghiệp.
Họ đưa ra các đề
xuất thay thế như
đánh thuế tăng đối
với những người có
thu nhập cao để hỗ
trợ cho hệ thống hưu
trí.
Những ai đi biểu
t́nh
Các cuộc đ́nh công
và biểu t́nh đang
được những nghiệp
đoàn thuộc khối
doanh nghiệp công tổ
chức, vốn vẫn c̣n
nhiều quyền lực tại
Pháp. Trong số những
người tham gia đ́nh
công và biểu t́nh có
nhân viên các sân
bay, tài xế đường
sắt, giáo viên, nhân
viên bưu điện, công
nhân thu gom rác và
tài xế xe tải. Hệ
quả của hoạt động
này là việc nước
Pháp bị hạn chế các
dịch vụ vận tải công
cộng và một số tuyến
đường cao tốc bị tắc
nghẽn do các xe tải
đi với tốc độ rất
chậm trên đường để
phản đối.
Những người biểu
t́nh phản đối cải
cách chính sách hưu
trí của chính phủ
Sarkozy c̣n ngăn
không cho vận chuyển
dầu tới các nhà máy
lọc dầu, cắt đứt
nguồn cung cấp nhiên
liệu cho các trạm
bán lẻ xăng dầu,
khiến nhiều cây xăng
trên khắp nước Pháp
lâm vào cảnh cạn
hàng trong nhiều
ngày. Các sinh viên
và học sinh cũng
tham gia hoạt động
biểu t́nh, trong đó
một số dựng chướng
ngại vật tại lối vào
các ngôi trường của
họ bằng các thùng
nhựa. Tháp Eiffel
cũng bị đóng cửa
không cho du khách
leo lên thưởng ngoạn
do nhân viên đ́nh
công.
Cuộc biểu t́nh tại
Pháp đă nhận được sự
hưởng ứng của số
lượng người kỷ lục.
Trong năm ngày đầu
tiên tuần hành biểu
t́nh trên toàn quốc
đă ghi nhận hàng
triệu người tham
gia, trong đó theo
thống kê của cảnh
sát trong ngày đầu
tiên 12-10-2010 có
1,2 triệu người tuần
hành, c̣n theo giới
chức các nghiệp đoàn
ước tính con số này
lên tới khoảng 3,5
triệu. Phạm vi cuộc
biểu t́nh cũng không
ngừng mở rộng khi
hoạt động động này
diễn ra tại hơn 200
thành phố vào ngày
19-10-2010.
Hầu hết các cuộc
tuần hành diễn ra
ḥa b́nh, ngoại trừ
sự kiện xảy ra hôm
thứ sáu tuần trước,
khi cảnh sát chống
bạo động nhận lệnh
từ Tổng thống
Sarkozy tiến hành
phá vây nhà máy lọc
dầu Grandpuits ở
phía đông Paris đang
bị người biểu t́nh
phong tỏa. Chính phủ
đă kiểm soát lại nhà
máy này sau 10 ngày
bị bao vây nhưng có
hai người bị thương
trong vụ đụng độ
giữa cảnh sát và
người biểu t́nh bên
ngoài nhà máy. Tổng
cộng người biểu t́nh
đă phong tỏa 12 nhà
máy lọc dầu tại Pháp.
Chuyện ǵ xảy ra
tiếp theo
Trước sức ép gay gắt
của những người biểu
t́nh, chính phủ của
Tổng thống Nicolas
Sarkozy tỏ ra quyết
tâm không lùi bước
trước kế hoạch cải
cách hệ thống hưu
trí, ngoài một số
nhượng bộ và thay
đổi không đáng kể.
Trong khi đó, sau
hai tuần biểu t́nh
rầm rộ khiến nước
Pháp rơi vào t́nh
trạng ngổn ngang, kế
hoạch cải cách chính
sách hưu trí của
chính phủ vẫn lần
lượt được hạ viện và
thượng viện Pháp
thông qua hôm
22-10-2010, với nội
dung chính là nâng
tuổi nghỉ hưu từ 60
lên 62.
Kế hoạch cải cách
hưu trí đă được phê
chuẩn và chuẩn bị
trở thành luật,
nhưng các cuộc biểu
t́nh được dự đoán sẽ
c̣n tiếp tục trên
khắp nước Pháp. Hậu
quả là nước Pháp
tiếp tục ch́m trong
những bất ổn do làn
sóng biểu t́nh lan
rộng chưa có dấu
hiệu chấm dứt.
Nghiêm trọng nhất là
việc hơn 2.000 cây
xăng vẫn khan hiếm
nhiên liệu phải
ngừng hoạt động hoặc
bán theo định mức
hạn chế. Một số
thành phố như
Marseille rác rưởi
tiếp tục chất đống
trên đường phố do
các nhân viên thu
gom rác vẫn chưa
chịu quay trở lại
làm việc.
Trong khi đó, các
nghiệp đoàn đă phát
lời kêu gọi tiếp tục
thêm hai ngày biểu
t́nh trên quy mô lớn
tại Pháp vào ngày
28-10-2010 và
6-11-2010 tới.
Nghiệp đoàn đại diện
cho các sinh viên
Pháp (UNEF) c̣n kêu
gọi biểu t́nh riêng
vào ngày mai
26-10-2010, trong đó
hối thúc các sinh
viên băi khóa.
Đ́nh Nguyễn
Bản đồ 12 nhà máy
lọc dầu của Pháp
|